Hơn nữa, Cố Tranh chỉ là một tân binh không có gia thế gì từ vùng quê nghèo khó đi lên, có thể tưởng tượng được đi từng bước đến ngày hôm nay không hề dễ dàng.
Nghĩ đến đây, Lâm Vân Khê lập tức đứng dậy, bưng bát không trước mặt Cố Tranh đi.
Nhanh chóng đến bếp múc cho anh một bát mì lạnh đầy ắp, còn cho thêm thịt gà xé đầy ắp.
Nhìn thấy những sợi mì sắp tràn ra ngoài, Cố Tranh có chút buồn cười, anh nhẹ nhàng an ủi.
“Vợ à, chuyện trước kia đều đã qua rồi, bây giờ có em và con bên cạnh, anh rất hạnh phúc, cũng rất may mắn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây