Cậu bé cũng trở nên hoạt bát hơn trước, nói chuyện cũng vô thức mang theo giọng nũng nịu.
Lâm Vân Khê cười cười, véo má nó, dịu dàng nói: “Thím cũng nhớ Tử Ngang của chúng ta lắm.”
Sau đó Đại Tráng cũng không chịu thua kém, thân mật nói.
“Mẹ nuôi, con cũng nhớ mẹ, hôm qua khi con biết mẹ về, con và Tử Ngang đến hai lần mà không gặp được mẹ.”
Lâm Vân Khê không thiên vị, xoa nhẹ gáy cậu bé, nhẹ nhàng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây