Tôn Kế Hải kết thúc cuộc gọi, lau mồ hôi trên mặt, nịnh nọt nói với Lâm Vân Khê.
“Quản đốc Lâm, vừa rồi là tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, cô muốn tìm hai người nào, bây giờ tôi sẽ cho bọn họ đi ra.”
Lâm Vân Khê không nói nhảm với ông ta, lời ít ý nhiều: “Chu Ngạn và Giang Dung, trực tiếp dẫn chúng tôi qua đó.”
Vừa nghe đến tên, Tôn Kế Hải trên trán mồ hôi lạnh chảy càng nhiều, mắt thấy tránh không thoát, ông ta khẽ cắn môi nói.
“Đi theo tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây