Ngoài miệng cằn nhằn: “Lại không lau khô tóc, cẩn thận mai lại đau đầu.”
“Em biết rồi, ông già dài dòng ạ, anh vẫn chưa trả lời em đâu đấy.”
Lâm Vân Khê khẽ nâng bàn chân nhỏ bé xinh đẹp lên, nhẹ nhàng đụng vào bắp chân của người đàn ông.
Ánh mắt của Cố Tranh tối sầm lại, yết hầu mất tự chủ nhấp nhô hai lần, anh một phát túm được bàn chân nhỏ đang nghịch ngợm trước mặt, bóp mạnh một chút.
Giọng nói hơi khàn và nhẫn nại: “Nhớ, sao vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây