“Khi ăn mà thấy khát thì không cần uống nước lọc không đâu, dì có làm một bình trà ô long pha mật ong cho mấy đứa uống đấy, chơi xong về nhớ uống nhé.”
“Dạ vâng.” Mấy đứa nhỏ vừa chạy vừa quay đầu trả lời.
Thấy thế, Lâm Vân Khê đành bó tay, chỉ biết lắc đầu nhẹ mà lòng vẫn ngọt ngào.
Cạnh quảng trường có một vòi nước, đám con nít thường hay ra đó uống nước mỗi lần thấy mệt sau khi chơi.
Ngôn Ngôn ban đầu còn uống thử một chút với đám Đại Tráng, nhưng sau khi bị Lâm Vân Khê phát hiện ra thì liền cấm tiệt không cho mấy đứa tiếp tục uống từ vòi đó nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây