Cẩn thận rắc nó lên vết thương, trong nháy mắt chỗ vết thương chảy máu liền ngừng lại.
Chữa trị vết thương xong, Cố Tranh trông như vừa được vớt lên khỏi mặt nước, toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi.
Anh chạm vào áo chống đạn đã bị xuyên thủng một chỗ mà mình đang mặc và viên thuốc súng trên tay.
Anh nhẹ nhàng nói: “Vợ, đợi anh.”
Tất cả là nhờ những vật dụng mà Lâm Vân Khê đưa cho, nếu không lần này e là Cố Tranh thật sự không thể quay lại được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây