Lâm Vân Khê vội vàng đứng dậy nói: “Chú Chu, đây là chuyện không thể tránh được, ý định ban đầu của chú là tốt, chỉ là cô ta đã phụ sự mong đợi của chú mà thôi.”
Nghèo không quan trọng, nhưng nghèo cũng phải có chí khí, có hoài bão và dựa vào chính đôi tay mình để tạo dựng cuộc sống tốt đẹp, chứ không phải một mực ngồi chờ miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
…
Đúng như Lâm Vân Khê mong đợi, một ngày trước khi chính thức bắt đầu công việc, tất cả một trăm năm mươi quân nhân đã có mặt.
Vì nhà máy dược phẩm vẫn chưa được xây dựng nên những người này tạm thời được đưa vào khu ký túc xá chưa sử dụng trong khu quân sự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây