Chỉ nghe cô miêu tả cũng như lớp dầu đỏ còn dính trong bát, miệng Chu Quốc An đã không ngừng chảy nước bọt.
Ông ấy cố gắng giữ hình tượng, chững chạc nói.
“Tiểu Tranh à, nếu Vân Khê đến đón cháu rồi thì các cháu về cùng luôn đi, không cần tiễn ông già là chú đâu.”
Cố Tranh nắm tay, để bên miệng cười khẽ một tiếng, cũng không vạch trần ông ấy.
“Được được được, vậy cháu về với vợ cháu đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây