Những người này còn không bằng Tôn Lại Tử, ít nhất anh ta còn trẻ, cũng không quá xấu xí.
Khả năng không bị truyền ra ngoài thì cô ta chưa nghĩ đến. Tống Trí Viễn và Lộ Viễn hai người đàn ông trưởng thành, không phải là người nhiều chuyện. Nhưng có Tiền Hồng ở đây, nếu như không chịu thỏa hiệp lấy Tôn Lại Tử như ý cô ta, thì nhất định cô ta sẽ không bỏ qua chuyện này đơn giản vậy được.
Hoặc có thể trình báo cho Văn phòng Giáo dục Thanh niên đổi một nông thôn khác. Cô ta không có tiền lo lót nên đừng nghĩ đến việc được chuyển đến nơi tốt đẹp nào, chỉ có thể đến một nơi khó khăn, xa xôi hơn mà thôi…
Càng nghĩ, trong lòng Hà Đan càng thông suốt. Cô ta quay đầu nhìn Tôn Lại Tử, trong mắt mang theo thù hận: “Tôn Lại Tử, tại sao anh lại làm như vậy với tôi, tại sao lại là tôi?”
Tôn Lại Tử bị ánh mắt này làm cho hoảng sợ, sau đó anh ta nghĩ đến chất độc chết người trong cơ thể mình cũng muốn hỏi tại sao lại là anh ta chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây