Bỗng Nhạc Kỷ Minh cau mày, hai tay nắm chặt, mu bàn tay lờ mờ nhìn thấy gân xanh nổi lên, có thể thấy anh dùng rất nhiều sức.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, vẻ mặt của Nhạc Kỷ Minh ngày càng khó coi.
Màu da của anh nhanh chóng nhạt đi trông thấy, mạch máu lộ ra màu xanh đen.
Đôi mắt Tề Đường nóng lên, cô lấy miếng vải ra, nhanh chóng nhét cho Nhạc Kỷ Minh một viên thuốc giảm đau, rồi lại nhét miếng vải vào miệng anh.
“A Kỷ, anh nhất định phải kiên trì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây