“Tôi không cần phải nói với cô.”
“Bây giờ ông nội không có nhà, ông ấy đến bệnh viện thăm bà nội tôi rồi.”
“Đưa số điện thoại của bệnh viện cho tôi.”
Năm sáu phút trôi qua, Tề đường trầm giọng hỏi người phía bên kia: “Ông cụ, đều là người thông minh tôi cũng không vòng vo nữa, có lẽ ông cũng biết Nhạc Kỷ Minh xảy ra chuyện là chủ ý của Quý Lạc Lan nhỉ?”
Ông cụ Nhạc ở phía bên kia giật mình, quả thật không nghĩ đến Tề Đường sẽ đi thằng vào vấn đề như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây