Tề Đường hít một hơi thật sâu, cố gắng không để lộ quá nhiều cảm xúc trong giọng nói, “Thả bọn họ xuống, có được không?”
Tuần Trọng Phủ ngẩng đầu nhìn vài người đang lơ lửng trên không, sau đó lại nhìn Tề Đường, “cô rõ ràng biết, nếu thả bọn họ xuống thì bọn họ cũng không sống nổi nữa.”
Tề Đường gật đầu, “Tôi biết.”
Nhưng vì hôm nay nếu đã để cô gặp bọn họ, thì nên để bọn họ có thể bảo toàn được cơ thể của mình.
Họ đều là những anh hùng vĩ đại đã hy sinh vì tổ quốc, đáng lẽ ra họ không nên có kết cục bi thảm như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây