Cô nhắc nhở nói: “Nam nữ bảy tuổi không cùng phòng, không có phòng khách sao?”
Ôn Như Ngọc suy nghĩ một chút: “Ở chỗ này của tôi không có phòng khách, hay là cô đến chỗ tiểu sư muội nghỉ ngơi, mỗi năm cô ấy chỉ ở trong sơn cốc mấy ngày.”
Tề Đường gật đầu: “Được.”
Chỗ bọn họ ở cách đây không xa, cao thấp xa gần, chỗ ở của tiểu sư muội vừa hay ở góc chéo bên trên của Ôn Như NGọc, đi đường mất tầm bảy tám phút.
Sau khi đi vào phòng, Tề Đường xác nhận lời Ôn Như Ngọc nói không sai, bên trên phủ một tầng bụi dày, nhìn ra được nơi này rất lâu rồi không có người ở,
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây