Bà ta căm hận cắn chặt răng mình, trong lòng đã hiểu rõ chuyện này đã không có đường sống cứu vãn nữa rồi.
"Cô muốn biết chuyện gì tôi đều có thể nói cho cô biết, tôi cũng có thể bảo đảm sau này chỉ cần các người không đến kinh độ thì chúng tôi có thể vĩnh viễn được sống yên ôn bình an vô sự với nhau."
Thái độ bố thí cao cao tại thượng của bà ta quả thực khiến Tề Đường không nhịn được, cô bật cười.
"Thật ra tôi quả thực có hơi không hiểu lắm, con cháu của bà đông như thế, Nhạc Kỷ Minh và ông lão lại không hề có cảm tình ngày nào, tại sao bà cứ phải đối phó với họ vậy chứ?"
Cô thật sự không nghĩ ra, đại gia đình bọn họ tình cảm đã nhiều năm như thế. Cho dù Nhạc Kỷ Minh có thật sự quay về nhà họ Nhạc thì có thể tạo ra được uy hiếp gì cho bọn họ kia chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây