Vẫn là ông ngoại cầm thắt lưng da đánh Nhạc Kỷ Minh một trận, chỉnh đốn tính cách của anh, cũng để anh nhập ngũ đi lính.
Có thể nói, trong cuộc đời này, người mà Nhạc Kỷ Minh cảm thấy biết ơn và kính trọng nhất, chính là ông cụ gầy gò nhưng sống lưng thẳng tắp ở trước mắt.
Trong thời gian Hạ Xuân Sinh và Nhạc Kỷ Minh đối diện với nhau, Hạ Sa Chí đã bò lên từ mặt đất, cậu ta khom lưng xuống, muốn lặng lẽ chạy đi.
Sau đó Hạ Sa Chí bị một giọng nói chặn đứng lại: “Tiểu Kỷ, con luyện tập với thằng nhóc này cho tốt, bình thường nó đều lười biếng.”
Ông ngoại gần như vừa dứt lời, Nhạc Kỷ Minh giống như con chó được chủ nhân ra lệnh, xông thẳng về phía Hạ Sa Chí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây