Khi Tề Đường mở cửa, bước chân đi ra ngoài, Cố Mặc Hoài đã đứng sẵn ở bên ngoài, nói với Phó Văn Thanh ở bên cạnh, “Tiểu Đường và tôi sẽ đi một chút, lão Phó, đành phải nhờ cậu chăm sóc, trông chừng Kỷ Minh giúp, vất vả cho cậu rồi.”
Phó Văn Thanh xua tay, “Đi đi.”
Ông ấy vừa nói vừa mở cửa, đưa mắt liếc nhìn Tề Đường một cái, rồi bước vào phòng bệnh.
Đợi đến khi ông ấy đóng cửa lại từ bên trong, Tề Đường nhìn Cố Mặc Hoài, “Chú hai, có chuyện gì gấp vậy ạ?”
Biểu cảm trên khuôn mặt của Cố Mặc Hoài rất nghiêm túc, “Tiểu Đường, chú nhớ trước đây cháu đã từng nói rằng, cha mẹ của Nhạc Kỷ Minh đều đã qua đời hết rồi, thằng bé lớn lên với bà nội và cậu của mình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây