Quá trình này bị gián đoạn, cô đã đặt nó gần hai tháng cũng không mang đi rồi chúng lại theo cô xuyên không về những năm bảy mươi.
Cô ngước mắt lên nhìn Nhạc Kỷ Minh: “Em nói đây là của người khác thì anh có tin không?”
Nhạc Kỷ Minh cười khẩy, lời nói gần như bị ép ra từ kẽ răng: "Của người khác?"
Của ai, của tên chó nào?
Được đấy, gan cô cũng lớn thật, nói thẳng ra không chút kiêng dè, không chút lo là anh sẽ tức giận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây