A Lệ Anh không phải cố ý đối nghịch với Phó Văn Thanh, cô ấy mỉm cười có chút ngượng ngùng nói: “Đồng chi Phó, xin lỗi, cháu không có cố ý.”
Phó Văn Thanh nghe nói thế, hừ hừ quay đầu đi, cũng may là ông ấy không nói nữa.
Cố Mặc Hoài nói: “Lâm Trạch, mang lương thực vào đi.”
Nếu trưởng thôn đã đặc biệt kêu A Lệ Anh gửi lại, vậy không cần đặt biệt đưa qua nữa, tình bạn giữa bọn không cần khách khí như vậy.
Lâm Trạch đáp lại, cầm lấy thức ăn trong tay Phó Văn Thanh, lại đi vào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây