Nghe xong câu chuyện, Tề Đường hít vào một hơi thật sâu, giọng trầm xuống hỏi.
Nhạc Kỷ Minh gật đầu, nhận ra Tề Đường đang lái xe không thể nhìn anh, lên tiếng trả lời: “Đúng vậy, chắc là có tầm mười nơi, nơi gần đây nhất là ở tỉnh Quỳnh, đến hiện tại anh vẫn chưa đi bao giờ.”
Tề Đường nào còn có thể nói gì được nữa, thật sự, rất đỉnh!
Cô không kìm được mà nhìn vào đống rương gỗ ở trong không gian, lần đầu cảm thấy không gian của cô hình như hơi nhỏ, nếu như có rất nhiều tiền thì không thể chứa hết.
Thấy Tề Đường không lên tiếng, Nhạc Kỷ Minh còn tưởng cô hiểu lầm điều gì, vội vàng lên tiếng giải thích: “Đường Đường, những chỗ khác không phải anh không muốn cho em, mà là do quá xa, thời gian của chúng ta không đủ, đợi sang năm chúng ta có ngày nghỉ anh sẽ đưa em đi thêm mấy nơi, để em thu hết vào trong túi càn khôn, dù sao thì những thứ này sớm muộn gì cũng là của em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây