Tề Đường không từ chối mà ngược lại nắm chặt tay anh gật đầu: “Ừm.”
Nghe thấy câu trả lời cuối cùng, nụ cười trên mặt của Nhạc Kỷ Minh càng ngày càng rạng rỡ, giống như vừa đạt được một thứ gì đó vô cùng trân quý.
Hai người đi ra khỏi hầm đất, về lại phòng ăn, Nhạc Kỷ Minh cẩn thận thu dọn mặt đất khôi phục lại trạng thái bình thường, sau đó đặt vại nước về lại chỗ cũ.
Sau khi rời đi còn lấy cành cây xóa đi vết chân, hai người lúc này mới vào nhà bằng cách vượt tường, quay về lại chỗ cũ.
Vào lúc Nhạc Kỷ Minh chuẩn bị lên xe, Tề Đường đi đến cửa ghế lái, tay đặt lên tay nắm cửa nói: “Để em lái xe, anh tranh thủ nghỉ ngơi một chút đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây