Anh còn chưa bắt đầu nghủ, chắc đây không phải là đang nằm mơ.
Tề Đường hắng giọng mấy cái, lên tiếng nói: “Sợ rồi sao?”
Gần như là không do dự dù chỉ một chút, Tề Kỷ Minh lắc đầu: “Không sợ, chỉ là có chút không thể ngờ.”
Anh mím môi, sau đó lại nói: “Đường Đường, em có túi càn khôn sao?”
Lần này đến lượt Tề Đường cảm thấy khó hiểu, cô nháy mắt vài cái: “Túi càn khôn là cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây