Hỏi thăm một chút, cô và bác gái này không quen không biết, bà ta giúp làm trung gian giới thiệu mọi người mua đi bán lại đồ cũ, bà ta không có ý đồ gì cả, đơn giản chỉ là có ý tốt thôi, ai dám tin?
Phải biết rằng chuyện có tính nghiêm trọng như thế này, theo chính sách ngày nay thì việc ăn một viên đạn vào đầu cũng không phải quá phận.
Cô ấy cười rất lễ phép và nói: "Bác gái đừng lo lắng. Nếu cháu hài lòng với những món đồ đó thì cháu cho bác gái hai mươi ký ngũ cốc coi như là quà cảm ơn nhé, được không?"
Không thể cho đồ quá nhiều, dễ bị người làm tiêu như rác, cũng không thể cho quá ít, quan hệ hợp tác dễ bị sụp đổ.
Bác gái kìm nén sự mừng rỡ trong nét mặt của, bà ta chìa một tay ra: "Ba mươi ký."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây