Tay của Cố Mặc Hoài gõ tùy ý lên mặt bàn, bình thản nói: "Vào đi."
Ngay sau đó, cánh cửa bị đẩy ra, để lộ khuôn mặt tươi cười của Mã Đức Tài, phía sau ông ta là Trương Cương đang treo cánh tay đã được quấn băng gạc.
Chà, anh ta còn có lòng dạ thảnh thơi rảnh đi chữa thương nữa cơ đấy, chẳng trách lại để cô ngồi đây chờ lâu như vậy.
Hai người lần lượt đi vào, lúc này Lâm Trạch cũng không đóng cửa lại mà chỉ đứng bên cạnh cửa, ánh mắt lúc nào cũng chú ý vào bên trong.
Từ khi bước vào, ánh mắt của Mã Đức Tài luôn đảo qua đảo lại giữa Cố Mặc Hoài và Tề Hồng Đường, cuối cùng ông ta nhìn Cố Mặc Hoài nói: "Không biết vị đồng chí này là?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây