Bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ, sau khi tiếp nhận lo một ngày ba bữa cho Phó Văn Thanh và A Hưng, sau khi Phó Văn Thanh ăn xong, chùi miệng một cái ném tới một xấp tiền: “Tiền nấu ăn, dùng hết thì tìm A Hưng để lấy.”
Lúc đó cô cũng không khách khí, vừa với tay ra lấy tiền vừa hỏi: "Chỗ này bao nhiêu? Có cần ký sổ không?”
Phó Văn Thanh khinh thường liếc nhìn cô một cái: “Thầy cũng không rảnh rỗi để xem mấy thứ này.”
Tề Đường nhếch khóe miệng, đếm xấp tiền một lượt, hào phóng thật, tùy tiện bỏ ra ba trăm hai mươi mốt đồng tám hào để làm chi phí ăn uống, xem ra ông già rất giàu có đây!
Nói thế nào cũng là người từng thấy rất nhiều tiền, nên Tề Đường yên tâm bỏ tiền vào trong túi, mỗi ngày vào sáng sớm mượn cớ đi Cung Tiêu Xã mua thức ăn, nhưng thực ra lại lén một ít lấy thịt từ không gian ra, rồi xem có rau gì tươi ngon mua thêm một ít.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây