Tề Đường phù một tiếng bật cười lên, vừa định hỏi lại thì Phó Văn Thanh đã tự giác bổ sung thêm: “Còn cơm thầy nấu thì chó có thể ăn được hai miếng chứ không thể ăn thêm được miếng nào nữa.”
Biểu cảm ông ấy khi nhìn Tề Đường rất rõ ràng, vậy nên từ nay trở đi cái miệng của người làm thầy này trông cậy vào con đó.
Tề Đường biết điều cũng không hỏi thêm gì nữa, đi vào bếp lục lọi một vòng trong tủ, cảm thấy khá vừa lòng.
Dù cả hai người đàn ông thô kệch này đều không biết nấu ăn nhưng mọi thứ trong căn bếp vẫn được chuẩn bị rất đầy đủ không thiếu thứ gì.
Bếp than, than, nồi niêu xoong chảo, dầu, muối, nước tương và giấm, còn có mì sợi, gạo, bột mì, một túi khoai tây và một xách thịt xông khói treo trên tường, còn có cả trứng gà và đường trắng ở trong tủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây