Vài lời đơn giản thôi nhưng lại đủ khiến trái tim của Chu Hân thắt lại, Tề Đường cũng có chút lo lắng.
Chu Hân vội vàng hỏi: “Bác sĩ, nếu tôi mắc bệnh gì khác nữa thì xin ông cứ nói thẳng với tôi. Không sao đâu, tôi chịu đựng được mà.”
Phó Văn Thanh:...
Ông ấy vuốt râu, cau mày, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc hơn: “Không có gì nghiêm trọng cả, tôi sẽ kê cho cô một ít thuốc, về ăn nhiều đồ bổ vào.”
Chu Hân cắn môi dưới để giữ bình tĩnh, cô ấy dùng một tay để bám vào bàn trước mặt mình nhằm giữ vững tinh thần để không bị ngã về phía sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây