Nói xong quay đầu nhìn Nhạc Kỷ Minh: “Chúng ta lên tầng hai đi!”
Đi trên đường, Tề Đường hỏi Nhạc Kỷ Minh muốn mua đồ gì. Nhạc kỷ Minh nói anh khó được quay về nên nghĩ muốn mua vải cho bà ngoại, và mợ hai mảnh vải.
Nếu đã đồng ý đi cùng Nhạc Kỷ Minh mua đồ thì Tề Đường vẫn tự nhận là người tận tình trách nhiệm, dĩ nhiên phải lấy nhu cầu của anh làm việc chính.
Ánh mắt Nhạc Kỷ Minh liếc qua quầy đồng hồ đeo tay, nhanh đến nỗi không ai phát hiện, gật đầu: “Được!”
Hai người cùng nhau rời đi, người bán đồng hồ bĩu môi, thầm nghĩ sao lại không đến mua đồng hồ. Hôm nay cô ta chưa bán được cái nào!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây