Cuối hành lang là phòng đun nước, Tề Đường đã quen với con đường này, rất nhanh sau đó cô liền quay lại với hai bình nước sôi đầy ắp, sau đó đặt lên tủ.
Cô quay người còn chưa trở về chỗ ngồi của mình, đã nghe thấy giọng điệu Nhâm Gia Giai lạnh lùng nói:
“Lần sau tự giác hơn chút, đến lượt cô đun nước thì đến sớm một chút, cô không thấy xấu hổ khi để mọi người trong văn phòng đang khát nước phải chờ mình sao?”
Vừa nói, vừa đặt mạnh chiếc cốc men của cô ấy xuống bàn, đứng dậy dùng chân đẩy ghế ra xa, phát ra âm thanh ma sát chói tai.
Tề Đường không muốn phát sinh xung đột với Nhâm Giai Giai nữa, dù sao cô vẫn thích môi trường làm việc hiện tại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây