Giang Thanh Nguyệt cười nói: “Đừng nói chuyện trước kia nữa, chỉ riêng mấy ngày nay anh không phát hiện ra là các loại rau chúng ta ăn cũng rất hạn chế sao?”
Chu Chính Đình gãi tai cười nói: “Có thể là bởi vì đồ ăn em làm ngon quá nên anh không nhận ra, nhưng anh đoán, ăn lâu sẽ cảm nhận được.”
“Nhưng anh cũng thấy là bây giờ mức sống của mọi người đã được cải thiện rồi, cũng đến lúc ăn ngon cuộc sống đủ đầy hơn trước một chút rồi đó!”
Thấy Chu Chính Đỉnh nói vậy, Giang Thanh Nguyệt hài lòng gật đầu: “Kế hoạch em đã chuẩn bị xong gần hết rồi, trước Tết em sẽ đi nói chuyện với Viện trưởng Cận.”
Chu Chính Đỉnh thấy thế liền hỏi: “Không phải còn một hướng nữa sao? Sao anh không biết là em tìm được việc làm mới ngoài Viện khoa học nông nghiệp rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây