Hồ Thường Anh gật đầu: “Bây giờ tôi có thể hiểu được rồi, kỳ thật mọi người đều không dễ dàng.”
“Nhưng khi trở lại thành phố lớn về sau nhất định không được quên những người bạn cũ ở đây đấy.”
“Làm sao có thể quên được chứ? Sẽ không đâu!”
“Vậy thì tốt, mỗi tuần đều phải gọi điện cho chúng tôi một lần, còn nữa, phải thường xuyên gửi ảnh cho chúng tôi.”
Giang Thanh Nguyệt thấy cô ấy cứ lải nhải như vậy, không nhịn được bật cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây