Nghiêm Văn Phượng vừa nghe nói là Giang Thanh Nguyệt gọi thì cười nói: “Chị Giang, bọn em đến đây rồi, chị cứ yên tâm, hành trình rất thuận lợi.”
Giang Thanh Nguyệt bất đắc dĩ nói: “Không phải đã đồng ý buổi chiều chị sẽ đón mọi người rồi sao? Sao em tới sớm lại không nói cho chị biết tiếng nào?”
Nghiêm Văn Phượng cười he he nói: “Không sao đâu, em biết hai ngày nay chị rất bận rộn mà.”
“Cũng may mọi người trong khu tập thể đều biết bọn em, cho em vào một cách suôn sẻ.”
Giang Thanh Nguyệt nghe xong, cô biết cô ấy chắc chắn đã lo lắng cô quá bận rộn, sợ sẽ ảnh hưởng đến công việc của cô, vì vậy cô ấy đã đến đây trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây