Vừa dứt lời, Giang Thanh Nguyệt cảm thấy sợi dây căng cứng trong lòng mình lập tức bị đứt đôi.
Đột nhiên trước mắt cô choáng váng, vội vàng một tay ôm lấy khung cửa: “Mất liên lạc là thế nào?”
“Không phải hôm qua anh ấy mới liên lạc với tôi sao? Anh ấy còn nói hôm nay việc điều chuyển khu vực sẽ hoàn tất. Không phải anh ấy cũng nói chuyện sắp làm xong rồi sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tiểu Triệu vừa khóc vừa nói: “Đúng vậy, việc điều chuyển tối qua đã gần như hoàn tất, chỉ còn lại một chiếc xe. đoàn trưởng Chu và đại đội trưởng Tạ đích thân dẫn mấy người trở về, nói bọn họ muốn kiểm tra lần cuối và sẵn sàng ở lại sau cùng.”
“Cho đến sáng sớm không thấy có người trở về. Người của chúng tôi đóng quân bên ngoài cảm thấy có gì đó không ổn nên vội vàng lái xe đi tìm, mới phát hiện con đường núi mà đoàn trưởng Chu đang đi đã bị sập vào đêm qua.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây