Chu Chính Đình vẫn không dám sơ sót: “Nhưng mà mới vừa rồi rõ ràng em—— “
Giang Thanh Nguyệt vội vàng kéo anh một cái: “Đi thôi, lên máy bay trước đã.”
Đi trên đường, thừa dịp không có ai, lúc này mới nhỏ giọng nói ở bên tai anh: “Mấy ngày nay hơi nóng nên em thấy chán ăn thôi, hẳn không phải là có, chúng ta vẫn luôn sử dụng biện pháp phòng tránh mà, đâu phải anh không biết.”
Chu Chính Đình gật đầu một cái, tuy nhiên vẫn kiên trì nói: “Vì để an toàn, sau khi xuống máy bay chúng ta đi kiểm tra thôi.”
Lần này Giang Thanh Nguyệt cũng không dám nói gì: “Biết rồi , lúc đến thành phố Bắc Kinh lại nói sau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây