Lại từ trong bếp múc một bát cháo nóng, thêm một đôi đũa, cười nói: “Mẹ của Mặc Mặc, chắc là chị cũng chưa ăn sáng đúng không, vừa khéo chúng tôi đang ăn, chị cũng đến ăn một chút đi.”
Lý Ái Linh rửa mặt, cảm xúc dần bình phục. Cũng không tiện tiếp tục khóc ở nhà người khác. Thấy họ gọi mình ăn sáng vội vàng xua tay không được tự nhiên: “Tôi không đói, hai người cứ ăn đi, vừa rồi làm phiền mọi người ăn sáng rồi.”
“Không sao đâu, tôi làm nhiều, mau đến đi, nếu chị không ăn, Mặc Mặc cũng không ăn được.”
Lý Ái Linh bị hai người kéo đến bên bàn ăn. Mặc Mặc đưa đũa cho mẹ: “Mẹ gầy rồi, mẹ mau ăn đi, đồ ăn của dì Thanh Nguyệt rất ngon.”
Thấy con gái ngoan ngoãn như vậy, Lý Ái Linh lại đỏ hoe mắt, vội vàng nhận lấy đôi đũa: “Vậy tôi không khách sáo nữa, cảm ơn hai người, thực sự cảm ơn hai người.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây