“Anh mau ăn đi. Lát nữa ăn xong thì về gặp ba tôi để lấy giấy nhập ngũ.”
Lúc này Chu Chính Đình mới phát hiện trên bàn chỉ có một bát mì, “Sao cô không ăn?”
Giang Thanh Nguyệt nói qua loa: “Vừa rồi tôi đã ăn ở nhà mẹ một ít rồi, cũng không đói lắm.”
Chu Chính Đình liếc nhìn cô một cái, cảm thấy chỉ mới hơn mười ngày ngắn ngủi, cô dường như đã gầy hơn trước rất nhiều.
Nhưng mối quan hệ hiện tại giữa hai người không còn phù hợp để bày tỏ sự quan tâm nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây