Giang Thanh Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ anh đang có tâm trạng không tốt nên cũng chạy chậm đuổi theo anh.
“Chu Chính Đình, bệnh tình của mẹ anh thế nào rồi?”
Chu Chính Đình không quay đầu lại, cứ tiếp tục bước đi: “Đã xuất viện, tạm thời không có gì đáng lo.”
Nghe vậy, Giang Thanh Nguyệt thở dài một hơi nhẹ nhõm, “Chỉ cần cơ thể không có việc gì là tốt rồi, càng lớn tuổi thì thật sự càng dễ cảm thấy khó chịu. Chỉ cần chăm sóc từ từ là sẽ ổn thôi. Anh cũng đừng lo lắng quá.”
Thấy Chu Chính Đình không trả lời, Giang Thanh Nguyệt cũng không nói thêm gì nữa, đi theo anh về thẳng nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây