Giang Thanh Nguyệt cong mắt cười: “Anh hai, bây giờ ai mà không nhìn ra, chỉ có anh tự cho là dấu rất tốt.”
Động tác trên tay Giang Vệ Dân khựng lại: “Thật, thật sao?”
Hồ Thường Anh đến hóng hớt cũng cười nói: “Đúng vậy, chúng tôi đều nhìn ra rồi, cha mẹ chồng và anh cả chị dâu tôi vừa rồi còn hỏi tôi, anh có phải là đối tượng của Tiểu Quyên không.”
Giang Vệ Dân càng ngượng hơn, giật giật khóe miệng: “Tôi, tôi biết rồi.”
Giang Thanh Nguyệt dừng lại: “Thôi, dù sao hai người đều chậm nhiệt, chờ lâu như vậy cũng không quan trọng một hai ngày, để mọi chuyện diễn ra tự nhiên, chúng em cũng không trêu anh nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây