Giang Thanh Nguyệt không cần suy nghĩ đã từ chối: “Không cần, chúng ta đi riêng đi! Chu Chính Đình, chúc anh lên đường bình an!”
Thấy cô không đồng ý, Chu Chính Đình cởi mũ đang đội trên đầu đưa cho cô: “Đội cái này vào, cái xe của cô không có trần xe.”
Lần này Giang Thanh Nguyệt không từ chối.
Sau khi ra khỏi cửa, nhanh chân sải bước về phía điểm tập hợp.
Nhìn bóng lưng không chút do dự của cô, Chu Chính Đình cũng xách hành lý lên sải bước đi đến nhà ga.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây