Hà Điềm Điềm nghe xong lập tức ngượng ngùng gật đầu: “Sao cậu đoán được?”
Giang Thanh Nguyệt khịt mũi: “Sao nào? Nếu không phải tớ đoán được, hai người cũng sẽ không chủ động nói cho tớ biết đấy à, tại sao chuyện vui lớn như vậy mà không có ai nói một tiếng cho tớ biết?”
Hà Điềm Điềm thấy vậy vội vàng giải thích: “Chuyện này mới phát hiện vào hai ngày trước thôi, bọn tớ còn chưa kịp phản ứng.”
Giang Vệ Đông cũng ở một bên giải thích: “Thai nhi quá nhỏ, mẹ nói, ba tháng đầu không được nói cho ai biết.”
Giang Thanh Nguyệt giật mình, điều này có vẻ giống như việc Vương Tú Chi sẽ làm, vì vậy cô mỉm cười nói: “Biết rồi, vậy trong mấy tháng đầu hai người nhớ cẩn thận nhé, trong mùa đông này thì cố gắng ra ngoài ít nhất có thể.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây