Hồ Thường Anh nghe xong hừ lạnh một tiếng: “Đừng nhắc tới nữa, anh ấy nói hôm nay bận việc quan trọng, không có thời gian đến tiễn tôi.”
Giang Thanh Nguyệt suy nghĩ một lúc, hình như có việc thật.
Sau đó lại giúp giải thích: “Tôi nhớ ra sáng nay Lão Chu nói trong quân đội đúng là có chuyện nên lúc nãy anh ấy mới phải vội vàng quay về.”
Hồ Thường Anh vẫn không phục: “Nhưng lão Chu dù bận đến đâu cũng đích thân đưa ba người tới đây còn gì, nếu anh ấy thật sự muốn thì sao lại không thể đến đây được.”
Giang Thanh Nguyệt nhất thời không phản bác lại được, chỉ có thể an ủi cô ấy: “Chắc chỉ được một người đi thôi, còn hai người thì không được, có lẽ anh ấy còn đang giúp Lão Chu giải quyết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây