Giang Thanh Nguyệt cảm thấy cơ bản mình đã nói hết những gì cần phải nói, nên cũng không muốn quấy rầy anh ấy nữa, “Không cần đâu tổng biên tập Tống, đã đến lúc tôi phải về rồi. Đợi khi viết xong bản thảo tôi lại tới đây sau.”
Tống Tri Hạ còn muốn khuyên cô ở lại, ai ngờ đột nhiên có một bóng người từ ngoài cửa đi tới, “Đồng chí Giang, bây giờ cô đã nói chuyện xong chưa?”
Giang Thanh Nguyệt nghe thấy giọng nói quen thuộc này, ngước mắt lên thì thấy đó là Chu Chính Đình.
Cũng không biết anh đã đến đây từ khi nào?
Sao khi anh gọi mình là đồng chí Giang, nghe lại có vẻ kỳ lạ như vậy nhỉ? !
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây