“Dì đừng thấy cháu gầy. Từ hồi mười tuổi cháu đã đi bưng bê khuân vác để kiếm tám công điểm rồi, cháu cũng là người nuôi được những con lợn tốt nhất trong đội sản xuất của chúng cháu. Cháu có thể làm mọi việc trong nhà, kể cả giặt quần áo, xay đậu,...”
Vương Tú Chi và Vương Tú Hà nghe xong lời này, không khỏi nghĩ tới cảnh lúc còn nhỏ đã phải làm việc từ sáng đến đêm, lúc này đôi mắt của hai người đều đỏ hoe.
Lập tức để dầu xoa tay vừa tìm được vào tay chị ấy rồi nói: “Không cần cháu phải làm những chuyện đó đâu. Chỉ cần làm mấy công việc trong bếp cho tốt là được, mau chăm sóc đôi tay của cháu đi.”
Vừa nói, Vương Tú Hạ lại cầm bộ quần áo cũ vừa tìm được đưa qua: “Đây là quần áo cũ nhưng vẫn sạch sẽ, cháu cứ mặc tạm trước đi, từ nay về sau cháu sẽ tạm thời ở cùng nhà với chúng ta, dì sẽ mua giúp cháu bộ khác.”
“Vừa lúc dì và chồng cũng đã cao tuổi, đời này cũng không thể có con được nữa. Cháu ở đây với bọn dì cũng khiến nhà cửa náo nhiệt hơi đôi chút, coi như là bầu bạn với chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây