Trong lòng Hồ Thường Anh có chút khó chịu, nhẹ nhàng gõ gõ cửa kính.
Tạ Hướng Dương nghe được tiếng động lập tức mở mắt ra.
Sau đó nhìn thấy người mà anh ta ngày nhớ đêm mong đang đứng cạnh xe, trong mắt anh ta lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc: “Anh Tử, em đến rồi à?”
Hồ Thường Anh không nóng không lạnh ừ tiếng: “Tôi tan ca nên tình cờ đi ngang qua đây, sao anh lại ngủ ở đây?”
Tạ Hướng Dương vội vàng ngồi dậy: “Chỉ là thấy hơi buồn ngủ, đêm qua ngủ không ngon giấc nên ngủ quên lúc nào không hay.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây