Vừa nói xong, anh còn cẩn thận cài hết cúc áo cho cô.
Hai người rời khỏi khách sạn, Chu Chính Đình dẫn cô đi thẳng tới một con đường hẹp có ngã rẽ.
“Vừa rồi lúc đi ngang qua đấy, anh cảm thấy nơi này khá rất nhiệt, đủ loại đồ ăn địa phương, em có muốn nếm thử không?”
“Hôm nay muộn quá rồi, ngày mai anh sẽ dẫn em đi ăn một bữa thịnh soạn.”
Giang Thanh Nguyệt ngẩng đầu nhìn lên, cảm thấy dường như có hơi ấm và mùi thơm từ hai bên đường bay đến đây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây