Chu Chính Đình tùy tiện lau tay, rồi ngồi xuống: “Sao lại thịnh soạn thế này? Còn có món anh thích nhất là thịt kho tàu do em làm nữa, cảm ơn bà xã.”
Giang Thanh Nguyệt biết anh cố ý lảng sang chuyện khác. Bèn không hỏi nhiều nữa, ngoan ngoãn ngồi một bên nhìn anh ăn cơm.
Hai bát cơm trắng vào bụng, số thức ăn còn lại cũng bị quét sạch. Chu Chính Đình mới thở phào nhẹ nhõm: “Thật thoải mái, có em thật tốt, về đến nhà là được ăn cơm nóng canh nóng.”
Thấy trong đôi lông mày anh ẩn chứa nỗi ưu sầu nhàn nhạt, Giang Thanh Nguyệt không nhịn được lại hỏi: “Bây giờ tình hình trên đảo thế nào rồi?”
Chu Chính Đình khẽ thở dài: “Một mảnh hỗn độn, nước đã rút rồi, bên bến tàu có không ít thuyền bị hư hỏng, nhưng chắc là sửa chữa lại sẽ không vấn đề gì lớn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây