Giang Thanh Nguyệt suy nghĩ một lát: “Vậy nếu bà ta thường xuyên làm ầm ĩ như vậy, nhưng chính ủy vẫn làm việc thì hẳn là bản thân ông ta không có vấn đề gì đúng không?”
Chu Chính Đình im lặng một lát, sau đó ôm người vào lòng, thở dài nói: “Trước kia anh cũng nghĩ như vậy, nhưng trên đường chúng ta trở về hôm nay, anh đã nhìn thấy xe của ông ta, trên xe ngoài ông ta ra còn có một nữ đồng chí, cho nên anh cũng có chút không chắc chắn.”
“Thôi, đừng lo lắng về họ nữa, chuyện này đợi chúng ta âm thầm tìm hiểu tình hình rồi hãy nói sau.”
Giang Thanh Nguyệt ừ một tiếng: “Xem ra chức đội trưởng của anh cũng không dễ làm, đúng rồi, ngày mai chúng ta đến trường mẫu giáo trước, làm thủ tục nhập học cho Thần Thần và An An luôn đi!”
Nhắc đến hai đứa trẻ, khuôn mặt Chu Chính Đình mới lại nở nụ cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây