Giang Thanh Nguyệt cũng gật đầu nói: “Đúng vậy ạ, để bọn con tự làm.”
Mẹ Chu dừng một chút rồi nói: “Thôi được rồi, sáng nay mẹ vừa phơi chăn ra ngoài sân, lát nữa nhớ bảo Chính Đình lấy vào mà dùng nhé. Những thứ khác đều ở trong tủ, đều còn sạch sẽ lắm.”
Giang Thanh Nguyệt ban đầu còn nghĩ cô sẽ không quen với việc sống ở một nơi xa lạ.
Nhưng sau khi thực sự ổn định cuộc sống, lại phát hiện việc thích nghi không hề khó khăn chút nào.
Có lẽ là bởi vì hai người đều sống trong phòng ngủ của Chu Chính Đình, trong đó có rất nhiều đồ vật thuộc về Chu Chính Đình từ khi còn nhỏ, điều này khiến Giang Thanh Nguyệt cảm thấy khá thần kỳ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây