Nghe vậy, Vương Tú Chi và những người khác đều quay sang trừng mắt nhìn Giang Thanh Nguyệt.
Ngay lập tức, người thêm ghế thì thêm ghế, người đi lấy bát, đũa thì đi lấy bát, đũa.
“”Đương nhiên hoan nghênh chứ, em rể mau ngồi xuống ăn thêm chút gì đó đi.”
Chu Chính Đình lập tức ngồi xuống bên cạnh Giang Thanh Nguyệt: “Vừa rồi em có ăn qua ở nhà, ông bà bọn nhỏ thấy em về có một mình, chỉ nấu chút mì cho em rồi đuổi em về đây.”
Giang Thanh Nguyệt biết anh nói đùa, nhưng cô vẫn nói: “Nếu anh chưa no thì ăn thêm chút gì đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây