Giang Thanh Nguyệt mỉm cười: “Không sao đâu, giày mới đều sẽ bị như thế này, là do em không quen đi giày cao gót.”
“Vậy để anh cõng em nhé? Nếu cứ đi như thế này, về đến nhà có lẽ em sẽ bị phồng rộp đấy.”
Giang Thanh Nguyệt theo bản năng muốn từ chối: “Không cần, đây vẫn đang là trong quân đội, nếu người khác nhìn thấy -”
“Không có người khác.” Chu Chính Đình ngồi xổm xuống nói: “Lên đi, hiện tại mọi người đang xem biểu diễn trong khán phòng cả rồi. Sẽ không có ai nhìn thấy đâu, em đừng lo lắng.”
Giang Thanh Nguyệt nhìn xung quanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây