Đêm qua anh trằn trọc, khó ngủ, mãi đến hôm nay đến đây, nhìn thấy những dấu vết sinh hoạt trong quá khứ của em và các con, anh mới cảm thấy hơi yên lòng.
Mong em đừng trách anh tự tiện đến đây, anh thực sự không biết có thể làm gì thêm cho các em nữa, chỉ có như vậy, anh mới cảm thấy mình gần gũi hơn với cuộc sống của các em.
Tuy rằng bình thường anh khá trơ tráo, nhưng có những lời, khi đối mặt với em, anh vẫn không có dũng khí để nói ra——
Thanh Nguyệt, thực ra ngay từ khi chúng ta mới kết hôn, anh đã không kiềm chế được mà có tình cảm với em, chỉ trách lúc đó anh bốc đồng và trẻ con, giận dỗi rồi bỏ em đi.
Sau này, gặp lại em, anh mới hoàn toàn hiểu rõ tâm ý của mình, nhưng sự kiêu ngạo của anh khiến anh tự cho rằng buông tay cũng là một cách giải thoát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây